Loi-hat-vong-co-moi-tinh-hoa-phuong
Tu-lieu > Loi-hat-vong-co
MỐI TÌNH HOA PHƯỢNG
Tác giả: Sơn Minh
Ly hận:
Chiều tàn có chiếc lá thu nhẹ rơi
Nhìn hoàng hôn nhớ ai dáng xưa năm nào
gió đưa mây về giờ người nơi đâu để anh thương nhớ
Tình anh đó gửi theo làn mây sẽ đến bên người
ngàn lời yêu thương {...} nhớ ai bao ngày {...}đêm.
Nói lối:
Sương khuya gió lạnh đêm về
Gió ơi gió hỡi gió về nơi đâu
Cho ta nhắn gửi đôi câu
hồn ta ngấn lệ giọt sầu tuôn rơi.
Vọng kim lang:
Bao nhớ thương về anh mong gió đưa đến người
mhững tiếng yêu ngọt ngào mà em hằng ôm ấp trong tim
Nhưng sao nói không nên lời để giờ này nhớ nhung trào dâng.
Ngày nào hai mình chung trường chung lớp
Anh hái hoa phượng tặng em âu yếm trao tay
em đem ép trong trang tập rồi mĩm cười liếc mắt nhìn nhau
thương sao phút giây ban đầu tình yêu nồng thắm sâu vào tim.
Nhìn em anh muốn nói lên
tiếng yêu trong lòng từ lâu.
Em đứng đây mong chờ từng giây
Anh còn ngại ngùng làm chi hãy nói đi {.....}một lời yêu {.....} em.
Vọng cổ câu 1:
Em ơi dẫu biết nặng nợ thương nhau nhưng thẹn thùng không dám {...} nói
Cứ mỗi khi tan trường anh lại hẹn em dưới gốc phượng muốn nói tiếng
yêu em nhưng rồi lặng yên không nói để cho tình kia ôm ấp
mãi {...} trong {.....}lòng.
Hai đứa nhìn nhau liếc mắt trao tình.
Em cúi đầu e thẹn vì mắc cở
nên má ửng hồng thắm đỏ màu duyên.
Ôi tình yêu đầu nổi dậy trong anh
một ánh mắt long lanh một dáng người kiều diễm.
Anh đắm hồn mình vào trong mộng
ôi giấc mộng đầu đời tình yêu chớm nở {.....}
Vọng cổ câu 2:
Cơn mưa chiều lát đát nhẹ nhàng bay
Từng cánh phượng hồng bay trong gió
Giây phút bên anh êm đềm xao xuyến
Ấm áp lòng mình ấm cả con tim.
Em hãy nép vào anh hòa chung hơi thở
hai trái tim non thổn thức chuyện ân tình.
Và hãy lắng nghe từng nhịp đập tim mình.
Em ước mong sao thời gian như dừng lại
cho chúng mình được mãi mãi bên nhau.
Ta yêu nhau không bao giờ chia cách
dù cho biển cạn non mòn tình vẫn không phai.
Anh nắm tay em nhẹ nhàng âu yếm
đôi má ửng hồng mắc cở làm duyên {.....}
Alisan:
Bao giây phút bên anh sao lòng em rộn ràng
em yêu anh không ngại ngùng như ánh trăng rằm
luôn luôn trong sáng khắc sâu kín trong tâm hồn.
Chuyện tình yêu hai đứa không giờ phai nhạt màu
ta yêu nhau luôn trọn đời mãi không xa rời
dù trong giông tố {......} ngàn đời yêu {.....} thương.
Vọng cổ câu 5:
Nhưng anh ơi tất cả đó giờ đây chỉ còn là kỷ {...} niệm.
Dù lòng có tạc dạ luyến lưu thì cũng phải nói tiếng chia tay
vì mai đây mỗi đứa một con {.....} đường.
Xác pháo tung bay rực rỡ bên đường.
Một chiếc xe hoa đưa em về bên ấy
là dẫm nát mối tình câm nín của hai ta.
Đời người con gái giống như một đài hoa
chỉ nở một lần rồi tàn phai theo năm tháng.
Ai bảo ngày xưa anh yêu mà không nói
để hôm nay em cất bước theo chồng.
Trăng thu dạ khúc:
Nát {.....} nát tan duyên phận
thôi đành xa nhau hởi anh
kỷ niệm hôm nào nay đã không còn
tình kia gió thoảng mây bay
chết trong hiu quạnh mối tình lặng câm đớn đau.
Về xề 24 câu 6:
Từ nay cổng trường vắng bóng người yêu
kể từ khi em cất bước theo chồng.
Thương thay cho mối tình thơ dại
kỷ niệm ban đầu chôn dưới mộ sâu.
Phượng hồng trước cổng còn đây
người xưa nay đã lấy chồng sang sông.